Wednesday, January 22, 2014

Ông Lê Hiếu Đằng từ trần

Lê Hiếu Đằng sinh ngày 6 tháng 1 năm 1944, trút hơi thở cuối cùng vào 10g tối ngày 22 tháng 1 năm 2014, tại bệnh viện 115, thành phố Hồ Chí Minh, hưởng thọ 70 tuổi.

Lễ nhập quan sẽ được tiến hành vào lúc 9 giờ sáng ngày 23 tháng 1 năm 2014 tại Trung tâm Pháp y TP HCM, 336 Trần Phú, quận 5. Linh cữu được quàn tại chùa Xá Lợi, 89b Bà Huyện Thanh Quan, quận 3. Lễ di quan sẽ bắt đầu lúc 6 giờ sáng ngày 25 tháng 1 năm 2014 và sẽ hỏa táng tại Bình Hưng Hòa. Tro cốt của ông sẽ được gia đình và bằng hữu rải trên sông Sài Gòn.

Ông Lê Hiếu Đằng nguyên quán Thừa Thiên – Huế, từng học Trường Trung học Phan Châu Trinh, Đà Nẵng, học Đại học Luật Khoa, Sài Gòn, cũng có một năm học Trường Đại học Văn khoa Sài Gòn (1964). Ông là một trong các lãnh đạo sinh viên đã có một thời kỳ lẫy lừng trong phong trào đấu tranh tại Sài Gòn và các đô thị Miền Nam trước 1975, thành viên Ban Chấp hành Tổng hội Sinh viên Sài Gòn và Trường Đại học Luật khoa Sài Gòn, từng bị Tòa án Vùng 3 Chiến thuật thời Việt Nam Cộng Hòa trước đây kết án tử hình vắng mặt.

ông Lê Hiếu Đằng

Ông nguyên là Phó Tổng Thư ký Ủy ban Trung Ương Liên Minh các lực lượng Dân tộc, dân chủ và Hòa bình Việt Nam(1968-1977), nguyên Tổng Thư kí Uỷ ban nhân dân Cách mạng khu Sài Gòn Gia Định(1969-1975), nguyên Phó Chủ tịch Ủy ban Mặt trận Tổ quốc Việt Nam ở TP HCM(1989-2009), Đại biểu Hội đồng Nhân dân Thành phố khóa 4, khóa 5. Từ 1975 đến 1983 ông là giảng viên Triết học và Chủ nghĩa xã hội khoa học ở Trường Đảng Nguyễn Văn Cừ thuộc Khu ủy Sài Gòn-Gia Định. Tính tới 2013, ông có 45 năm là Đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam. Ông là luật gia, Phó Chủ nhiệm Hội đồng Tư vấn về Dân chủ và Pháp luật thuộc Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam.

Một người bạn, giáo sư Tương Lai, nói ông được báo tin ông Lê Hiếu Đằng qua đời lúc khoảng 10 giờ tối 22/1 từ Giáo sư Hoàng Dũng, người đã vào viện để đưa ông Đằng vào "nhà lạnh" cùng gia đình và bạn bè. Ông Tương Lai nói các bác sỹ cũng đã báo cho gia đình và bạn bè biết về khả năng ông Đằng sẽ sớm ra đi.

"Ông ấy đau quá và các bác sỹ cũng chỉ có thể tiêm thuốc giảm đau thôi. Ông cũng muốn về nhà nhưng gia đình muốn ông ở bệnh viện để còn nước còn tát."

Ông Đằng đã phải nhập viện hồi giữa tháng 12/2013 và khi đó người ta đã nói ông ở trong "tình trạng sức khỏe nguy kịch". Tuy nhiên sau đó sức khỏe ông có những lúc hồi phục

"Theo dự định của gia đình thì nếu không có gì thay đổi thì đúng 3h sáng mai sẽ làm lễ khâm liệm.

Ông Dũng cũng nói lúc 3h chiều nay ông còn ngồi với ông Đằng trong bệnh viện nhưng lúc đó ông Đằng cũng mệt, "dịch trong màng phổi ứa nước" và không thể nói chuyện được.

Vị giáo sư cũng cho biết ngoài ông và gia đình ông Đằng, có mặt tại khu vực phòng lạnh còn có những người bạn khác của ông Đằng trong đó có các ông Bùi Văn Nam Sơn, Huỳnh Kim Báu, Huỳnh Tấn Mẫm, Kha Lương Ngãi, Tô Liên Sơn và Nguyễn Quốc Thái.

Phạm Trung Cang cũng được VKSND Tối cao mật báo "tháo chạy"?

Luật sư Phạm Văn Phất cho rằng, không loại trừ khả năng Phạm Trung Cang được “mật báo” sẽ bị điều tra lại, nên đã xuất cảnh ra nước ngoài.

Ngày 9/1/2014 vừa qua, TAND Thành phố Hà Nội quyết định trả hồ sơ để điều tra bổ sung vụ án Nguyễn Đức Kiên và đồng phạm, kiến nghị VKSND TP Hà Nội làm rõ vai trò đồng phạm của ông Phạm Trung Cang, nguyên Phó Chủ tịch HĐQT Ngân hàng TMCP Á Châu (ACB) và 4 người khác về hành vi “Cố ý làm trái quy định của nhà nước về quản lý kinh tế, gây hậu quả nghiêm trọng” khiến dư luận khá bất ngờ. Tuy nhiên, bất ngờ hơn nữa là việc ông Phạm Trung Cang đã xuất cảnh ra nước ngoài trước đó (23/12/2013) và cho đến thời điểm này, nguyên Phó chủ tịch HĐQT Ngân hàng ACB vẫn không có mặt tại Việt Nam.


Việc “chọn đúng thời điểm” xuất cảnh của ông Cang khiến dư luận không khỏi nghi ngờ về những khuất tất xung quanh cuộc “tháo chạy”. Liệu có sự mờ ám, thiếu khách quan khi VKSND Tối cao đình chỉ quyết định khởi tố với ông Cang trước đó? Và giống như Dương Chí Dũng, ông Cang cũng có một “ông anh” nào đó đã “mật báo” về việc sẽ bị điều tra lại để “đại gia” này kịp “mất tích” khỏi Việt Nam?

VKSND Tối cao “một mình một ngựa”
Trong vụ “đại án” của Nguyễn Đức Kiên và đồng phạm, việc nhận định trái chiều giữa các cơ quan tố tụng về trường hợp của ông Phạm Trung Cang khiến dư luận không khỏi băn khoăn, đặc biệt là những khuất tất xung quanh quyết định đình chỉ vụ án đối với nguyên Phó chủ tịch HĐQT Ngân hàng ACB.
Trong khi cả CQĐT Bộ Công an và TAND thành phố Hà Nội đều nhận định Phạm Trung Cang có vai trò đồng phạm về tội “Cố ý làm trái quy định của nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng” thì VKSND Tối cao lại “một mình một ngựa”, bác bỏ vai trò phạm tội của Phạm Trung Cang.
Cụ thể, ngày 1/8/2013, CSĐT Bộ Công an đã ra bản kết luận điều tra và kết luận điều tra bổ sung ngày 30/10/2013 đề nghị truy tố Nguyễn Đức Kiên. Theo kết luận này, Phạm Trung Cang cùng 4 lãnh đạo cao cấp khác của Ngân hàng ACB bao gồm Trần Xuân Giá (Chủ tịch HĐQT ACB), Lê Vũ Kỳ, Trịnh Kim Quang (đều nguyên là Phó Chủ tịch HĐQT ACB), Lý Xuân Hải (nguyên Tổng Giám đốc ACB) bị đề nghị truy tố về tội “Cố ý làm trái quy định của nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng”.
Ông Phạm Trung Cang đã "biến mất" khỏi Việt Nam trước khi tòa án yêu cầu điều tra bổ sung về vai trò phạm tội của ông này.
Kết luận của CQĐT Bộ Công an nêu rõ, các lãnh đạo Ngân hàng ACB đã có hành vi cố ý làm trái, ra chủ trương dùng tiền huy động của khách hàng, ủy thác cho nhân viên và các công ty gửi tiền VNĐ và USD vào các tổ chức tín dụng để hưởng lãi suất cao hơn trần lãi suất do Ngân hàng Nhà nước quy định. Trong đó, có việc gửi tiền vào VietinBank Chi nhánh Nhà Bè và Chi nhánh TP HCM để hưởng lãi suất chênh lệch ngoài hợp đồng, gây thất thoát cho ACB 718,9 tỉ đồng. Ngoài ra, việc đầu tư cổ phiếu dẫn đến ACB bị thiệt hại hơn 687 tỉ đồng cũng có vai trò của ông Phạm Trung Cang.
Sau khi có kết luận điều tra của cơ quan công an, ngày 12/12/2013, VKSND Tối cao ra cáo trạng đồng thời truy tố 7 bị can với nhiều tội danh, tổng số tiền thiệt hại do 7 bị can gây ra trong vụ án là 1.695,6 tỉ đồng. Điều bất ngờ là trong cáo trạng này, VKSND Tối cao cho rằng, ông Cang không phải chịu trách nhiệm về hậu quả làm thất thoát số tiền 718,9 tỉ đồng cũng như việc đầu tư cổ phiếu nên đã ra quyết định đình chỉ vụ án đối với bị can Phạm Trung Cang.
Tuy nhiên, chỉ chưa đầy 1 tháng sau khi VKSND Tối cao ra cáo trạng, ngày 3/1/2014, TAND thành phố Hà Nội đã ra quyết định trả hồ sơ số 02/HSST-QĐ cho VKSND TP Hà Nội để làm rõ vai trò của một số cá nhân liên quan trong đó có ông Phạm Trung Cang.
Cuộc “tháo chạy” ngoạn mục và dấu hỏi về "ông anh mật báo"
Điều đáng nói là khi TAND thành phố Hà Nội trả hồ sơ điều tra bổ sung vì cho rằng có dấu hiệu bỏ lọt tội phạm thì ông Phạm Trung Cang đã “biến mất” khỏi Việt Nam và cho đến thời điểm hiện nay vẫn chưa xuất hiện.
Trong khi vụ “đại án” của Dương Chí Dũng vẫn chưa hết nóng thì cuộc “tháo chạy” đúng thời điểm của ông Phạm Trung Cang khiến dư luận không khỏi đặt dấu hỏi về những khuất tất xung quanh vụ việc này. Phải chăng việc đình chỉ này nhằm mục đích tạo điều kiện cho Phạm Trung Cang tháo chạy bởi chỉ ít ngày khi lệnh cấm xuất cảnh được gỡ bỏ, Phạm Trung Cang đã nhanh chóng rời khỏi Việt Nam từ 24/12/2013 qua cửa khẩu Hàng không quốc tế Tân Sơn Nhất (TP.HCM). Và cũng chỉ khoảng 1 tuần sau khi nguyên Phó chủ tịch HĐQT Ngân hàng ACB “mất tích” thì vụ án được trả hồ sơ điều tra lại để làm rõ vai trò phạm tội của ông này .
Trao đổi với Kiến Thức, luật sư Phạm Văn Phất, Trưởng Văn phòng luật An Phát Phạm cũng cho rằng, không loại trừ khả năng ông Cang được “mật báo” trước để xuất cảnh ra nước ngoài. “Trong bối cảnh Dương Chí Dũng từng được mật báo từ một "ông anh" về việc mình sẽ bị khởi tố để tháo chạy trước thì những nghi ngờ về trường hợp của ông Phạm Trung Cang hoàn toàn có cơ sở . Ngay cả sự bất nhất giữa các cơ quan tố tụng khi CQĐT và Tòa án đều thấy rằng phải xem xét vai trò phạm tội ông Phạm Trung Cang, chỉ riêng VKSND Tối cao tách ra, đình chỉ vụ án thì người ta cũng có quyền nghi ngờ về sự thiếu khách quan ở đây (?!)”, luật sư Phất nói.
Nguyên Đan (Theo Kiến Thức)

Tuesday, January 21, 2014

Chờ thời để thu hồi trực tiếp Hoàng Sa

Việt Nam có thể tính tới phương án 'thu hồi trực tiếp' chủ quyền trên Hoàng Sa khi có cơ hội, mặc dù các con đường ngoại giao và pháp lý vẫn cần thiết, theo một cựu quan chức ngoại giao từ Hà Nội.

Các động thái này là cần thiết, nhưng vẫn chưa đủ, mà quan trọng nhất là phải 'giáo dục ý thức thu hồi chủ quyền' này cho người dân, theo ông Dương Danh Dy, cựu Tổng Lãnh Sự Việt Nam tại Quảng Châu, Trung Quốc trong những năm của thập niên 1990.
Trao đổi với BBC hôm 17/1, trong dịp Việt Nam đánh dấu 40 năm trận Hải Chiến Hoàng Sa (17/1/1974), cựu quan chức ngoại giao nhấn mạnh Việt Nam cần ý thức được vấn đề 'thời cơ'.
Nói một cách hình ảnh về quan hệ với Trung Quốc, ông cho rằng cần phải hiểu rằng không ai 'mạnh được mãi' và không ai 'yếu được mãi'.
Nhà nghiên cứu nói VN nên chờ đợi thời cơ, củng cố lực lượng để 'thu hồi Hoàng Sa'.
Trước hết, nhận xét về hiệu quả của con đường ngoại giao và pháp lý mà Việt Nam có thể tiếp tục tiến hành trong giải quyết vấn đề thu hồi chủ quyền trong tranh chấp với Trung Quốc trên Biển Đông, ông Dy nói:
"Quan trọng nhất Việt Nam ý thức là phải thu hồi lại Hoàng Sa, chứ còn đưa ra hội nghị (quốc tế) hoan nghênh, cần thiết đấy, nhưng chúng ta cứ xem Philippines đưa ra đã giải quyết được gì, mất thì giờ,
"Cái chính là chuẩn bị lực lượng để mà thu hồi Hoàng Sa khi thời cơ đến, chuẩn bị về mọi mặt, trên mọi phương diện. Pháp lý thì cũng cần, nhưng tôi nghĩ phải thu hồi..."
Về vấn đề 'thời cơ' ông Dy nói thêm:
"Và thu hồi bằng nhiều cách, thế sự, thời cuộc nó thay đổi, không phải là ai cũng mạnh mãi, không phải Trung Quốc mạnh như bây giờ thì sau này 10, 20, 30, 50 năm nữa, Trung Quốc vẫn mạnh đâu,
"Và không phải bây giờ Việt Nam yếu hơn Trung Quốc như thế này, thì sau này năm, mười năm nữa Việt Nam vẫn yếu hơn Trung Quốc đâu, thì có thể phải thu hồi lại và phải giáo dục cho người dân Việt Nam biết cái đó."

'Biện pháp cụ thể?'

Cựu quan chức ngoại giao tỏ ra không tin tưởng vào con đường pháp lý quốc tế.
Ông nói:
"Những đấu tranh về pháp lý thì xưa nay cứ nhìn trên thế giới, cãi nhau có thu hồi được không, bao giờ kẻ có sức mạnh hơn nó vẫn chiếm."
Về các biện pháp chuẩn bị cho phương án 'thu hồi' này, ông Dy giải thích thêm:
"Tôi nghĩ rằng phải tuyên truyền, phải giáo dục, phải nhấn mạnh rằng muốn yêu nước, muốn giải phóng, muốn thu hồi Hoàng Sa, yêu Hoàng Sa là của Việt Nam, thì phải có những hành động cụ thể,
"Bản thân mình phải cố gắng, đương đi học phải học cho giỏi, đương làm nghề, làm nghề cho giỏi, làm cho nước Việt Nam giàu mạnh lên, làm cho thế giới phải kính nể, Trung Quốc phải e ngại..."
Về việc Việt Nam đánh dấu 40 năm Hải chiến Hoàng Sa, ông cho rằng lãnh đạo Việt Nam đã tỏ ra có những thay đổi khi nhìn lại lịch sử quan hệ Việt - Trung gần đây và các cuộc xung đột ở cả Hoàng Sa, Trường Sa, lẫn Chiến tranh Biên giới 1979.
Ông nói:
"Tôi thấy là chủ trương và không khí năm nay khác hẳn mọi năm, vì đây là lần đầu tiên vấn đề kỷ niệm ngày chúng ta (Việt Nam) bị mất một nửa Hoàng Sa được tiến hành một cách khá phổ biến và khá rộng rãi,
"Nhiều tổ chức, dân chúng, đoàn thể, các tờ báo, báo chí được công khai phát biểu những bài nói của mình về sự kiện này."

'Đưa tin rộng rãi'

Theo nhà quan sát này, nhiều tờ báo chính thức ở Việt Nam như báo Thanh Niên, Tiền Phong... đều đăng tin về Hoàng Sa "khá rộng rãi".
"Ngoài ra những tổ chức dân chúng như Tổ chức Minh Triết cũng tổ chức rất công khai và như tôi biết ngày 19/1 này người ta dự định meeting kỷ niệm ngày Trung Quốc đánh chiếm Hoàng Sa ở Vườn hoa Lý Thái Tổ, ở Bờ Hồ, Hà Nội," ông Dy nói thêm.
Hôm thứ Sáu, nhiều tờ báo trong nước đã đồng loạt đưa thêm tin bài về sự kiện trận Hải Chiến, một số tờ báo như Công An Nhân Dân cũng có bài báo giới thiệu cuộc trao đổi giữa phóng viên với cựu binh sỹ ở Hoàng Sa.
Tờ Thanh Niên mở hẳn một chuyên trang với hàng chục mục tin bài.
Tuy nhiên, một số tờ báo chính thống quan trọng như Quân Đội Nhân Dân và Nhân Dân chưa thấy có bài vở nào đánh dấu sự kiện.
Và cho tới ngày 17/1 chưa thấy có hoạt động chính thức nào tưởng niệm Hoàng Sa 40 năm do các lãnh đạo Đảng Cộng sản và Nhà nước tham gia hoặc đứng ra chủ trì.
Trái lại trong dịp kỷ niệm cuộc chiến Việt Nam can thiệp lật đổ chế độ Khmer Đỏ ở Campuchia, nhiều lãnh đạo cao cấp đã tham dự các buổi lễ chính thức và nhiều hoạt động cấp nhà nước ở Việt Nam đã được tiến hành.
Chủ tịch Nước Trương Tấn Sang đã phát biểu tại một buổi lễ ở Hà Nội về sự kiện này, trong khi Tổng Bí thư, Thủ tướng, Chủ tịch Quốc Hội Việt Nam đã tiếp Thủ tướng Hunsen, Chủ tịch Quốc hội Heng Samrin của Campuchia sang tri ân và dự các hoạt động kỷ niệm tại Hà Nội.

Từ Hoàng Sa nghĩ về tính toán của TQ

Vào ngày 19/1/1974, Trung Quốc tiến hành cuộc chiến xâm lược quần đảo Hoàng Sa.
Việt Nam Cộng Hòa phản công nhưng thất thủ và đất nước Việt Nam mất trọn Hoàng Sa từ ngày đó. Mười bốn năm sau, bãi đá Gạc Ma, thuộc quần đảo Trường Sa lại chịu cùng số phận. Nhiều bút mực đã viết về những trận đánh này, nhiều nỗi đau vẫn dai dẳng vì máu thịt của Tổ Quốc phải nằm trong tay quân xâm lược, vì tiếc thương những anh hùng hy sinh cho hai quần đảo của đất nước.

Từ bước đi của kẻ rình rập…

Thiên hạ hợp tan, các cuộc liên kết ý thức hệ, địa chính trị từ sau 1945 kéo dài đến những tháng ngày của năm 1969, Xô-Trung bất hòa và xung đột. Chiến sự khốc liệt kéo dài ra trên cả hai miền đất nước Việt Nam. Không quân Mỹ oanh kích miền Bắc, Mùa hè Đỏ Lửa, Đường 9 Nam Lào (1972) diễn ra không chỉ trên đất nước Việt Nam mà còn sang các nước Đông Dương.
Từ tháng 4/1971, ngoại giao bóng bàn đã đặt nền cho Mỹ-Trung xích lại gần nhau cùng chống Liên Xô.
Giữa thế cờ Mỹ-Xô-Trung, nước Việt trở thành một đối tượng cho các bên tính toán câu chuyện điạ chiến lược. Hiệp định Paris 27/1/1973 rồi viễn cảnh một nước Việt Nam hòa bình khiến Trung Quốc lo lắng [1].
Tháng 4/1973 Phó Tổng thống Mỹ Spiro Agnew hờ hững tiếp Tổng thống Thiệu[2] tại Washington.
Trung Quốc nhiều lần công khai lo ngại một Việt Nam thống nhất liên kết với Lào và Campuchia [3], do vậy họ đã tiến hành không để bất kỳ nước Việt Nam nào quá mạnh: Trung Quốc gia tăng quan hệ với Khmer Đỏ, bí mật đưa 20.000 quân vào Lào từ 1972 [4] và không dấu ý muốn Việt Nam luôn lệ thuộc vào Trung Quốc như Bắc Triều Tiên từ sau 1953 [5].
Trung Quốc ngầm liên kết với Mỹ chống Liên Xô, do vậy Hiệp Định Paris và những diễn biến sau đó khiến họ càng tìm cách khống chế hoặc gây ảnh hưởng về quân sự và chính trị đối với Việt Nam, để lấp khoảng trống quyền lực của Mỹ và tăng ảnh hưởng ở Việt Nam.
Những chuyển động của nước lớn tạo nên bàn cờ và chiến sự, thay cho thời sự bột phát của các dân tộc nhỏ tác động đến tình hình thế giới.
Trước khi đánh Hoàng Sa, Trung Quốc đã có những tính toán để có lợi nhất và ít bị can thiệp nhất, kể cả giải quyết vấn đề ý thức hệ (sic) với chính quyền Tưởng Giới Thạch để đánh Việt Nam.
Tại sao là 1974? Vì đã có tuyên bố Thượng Hải 1972, vì đã có Hiệp Định Paris 1973 gác Hoa Kỳ sang một bên. Thậm chí Mỹ đã biết và theo dõi sát diễn biến của cuộc xâm lược này [6].
Tại sao là 19/1, đây là ngày thứ Bảy trong tuần và là ngày 27 Tết âm lịch Giáp Dần.
(Xin lưu ý, Nhật tấn công Trân Châu Cảng cũng vào 7/12- một ngày cuối tuần năm 1941 và TQ tấn công VN vào một ngày xuân, thứ bảy 17/2/1979).
Trớ trêu hơn cả: ngày 18/1 là ngày kỷ niệm hai nước Việt Trung có quan hệ ngoại giao từ 1950!
Đây là lúc cả về Dương lịch và Âm lịch, người Việt Nam thường ở trong tình trạng tinh thần ít tập trung nhất. Ngoài ra, đối với thế và lực của người giữ đảo- phía Việt Nam Cộng Hòa, diễn biến của Hội Nghị Paris và những khó khăn với các trận chiến từ rừng sâu, cao nguyên đến đồng bằng và đô thị cũng là một tác nhân không nhỏ.
Những lý do khác như phản ứng của Liên Xô, của các bên Việt Nam, chắc hẳn Trung Quốc đã tính toán kỹ. Có lẽ chỉ trừ lòng căm thù của người Việt dành cho quân xâm lược là họ không lường được dù ngàn năm đã qua.

…đến hành động của kẻ trơ tráo

Từ việc mất Hoàng Sa, có thể phân tích thêm cách tiến hành chiến tranh tiếp theo của Trung Quốc. Sự cố Trung quốc sát hại 64 quân nhân Việt Nam ngày 14/3/1988 và chiếm đóng bãi đá Gạc Ma thuộc Trường Sa của Việt Nam cũng với những tính toán và sắp xếp để ít trả giá nhất.
Chúng ta lại kết nối các sự kiện thế giới liên quan.
Trung Quốc liên tục thử và lấn chiếm một cách thực dụng trên biển, trên bộ và lợi dụng chiêu bài ý thức hệ. Và họ cùng lúc quan sát động thái các bên khi tiến hành các hoạt động xâm lấn. Có thể thấy trận bạo lực này là một phần của chuỗi các sự kiện gần trước đó.
Chỉ tính từ thời điểm Thông cáo Thượng Hải thay đổi cục diện Xô-Mỹ-Trung, Hiệp định Paris 1973 và Trung Quốc xâm lược Hoàng Sa 1974, cán cân đại cường thế giới thay đổi lớn. Trung Quốc ở vào thế hòa hoãn với Hoa Kỳ, cảnh giác với Liên Xô.
Tháng 11/1978, Việt-Xô ký Hiệp ước Hợp tác và Hữu nghị, tháng 2/1979 Trung Quốc tấn công phía Bắc Việt Nam, để thử phản ứng Liên Xô và cầu viện phương Tây khi cần thiết. Cũng năm 1979, Việt-Xô ký hiệp định sử dụng Cam Ranh.
Có thể xem đây là lúc Liên Xô, đồng minh quân sự của Việt Nam có thế lực mạnh nhất ở khu vực Biển Đông. Nhưng những diển biến tiến theo cho thấy các thế lực không mãi bền vững.
Việt Nam đưa quân sang Campuchia từ 1978 đến 1989 thì rút quân. Trước đó Việt Nam đã tuyên bố rút quân từ 1986, gần như cùng lúc với tuyên bố rút quân của Liên Xô ra khỏi Afganistan-vốn đã có mặt ở nước này từ 1979.
Trong 8 năm (1977 đến 1985), Liên Xô liên tục diễn ra các cuộc kế nhiệm các Tổng Bí Thư mất khi đang tại vị. Năm 1986, tại Việt Nam diễn ra Đại Hội Đảng CSVN khởi đầu cho mở cửa nền kinh tế bao cấp.
Ngoài ra trong giai đoạn từ 4/4/1978 đến 19/6/1981 đã có 5 hiệp định khai thác dầu khí Việt-Xô mà Trung Quốc vẫn theo dõi [7]. Trên tuyến biên giới phía Bắc Việt Nam, Trung Quốc vẫn thường xuyên gây áp lực, cô lập, phong tỏa [8]cho đến trước khi xảy ra sự kiện 14/3/1988.
Đáng chú ý, khi Việt Nam chuẩn bị cho mở cửa, thì Trung Quốc dùng võ lực tại Gạc Ma để thủ lợi, cùng lúc nghiên cứu sâu sắc sự yếu thế của các đồng minh VN (không khác 1/1974) và quan sát mức độ quan tâm của bên có lợi ích địa chính trị liên quan.
Họ tốc chiến trước khi Việt Nam ổn định phía Tây và bước gần tới việc tranh thủ được ủng hộ quốc tế sau khi rút quân khỏi Campuchia [9]. Nếu nói rộng ra đến các giai đoạn Việt Nam tham gia WTO, bình thường hóa quan hệ với Mỹ, thì càng thấy cách thức của Trung Quốc không phải chỉ trên phương diện địa quân sự mà thôi.
Ở Trường Sa 1988, các tính toán về thời điểm của TQ không khác cách họ đã thực hiện vào tháng 1/1974, ngoại trừ ngày 14/3/1988 rơi vào ngày thứ hai đầu tuần. Tuy nhiên xung đột thực sự đã khởi đi từ hai ngày cuối tuần trước.

Kết luận

Các cuộc xâm lược, lấn chiếm vào ngày 19/1/1974, ngày 14/3/1988 và dĩ nhiên cả cuộc chiến 1978 ở biên giới Tây Nam và 1979 ở biên giới phía Bắc cũng như những cuộc chiến ngàn xưa cho thấy dã tâm lâu dài, sự thực dụng lạnh lùng, tính toán thâm độc của Trung Quốc khi xâm lược nước khác.
Trung Quốc còn sử dụng truyền thông để phô diễn cho ứng xử “hài hòa” của mình trong và ngoài nước và sử dụng chiêu bài 16 chữ vàng và 4 tốt để tô vẽ cho tình đồng chí ý thức hệ với Việt Nam. Song hành xử của họ thì không hài hòa hay hữu nghị mà luôn có tính toán để mà mắt dân chúng Trung quốc, mà mắt những ai cả tin với họ.
Từ sự kiện Hoàng Sa và Trường Sa, người Việt hãy cảnh giác với Trung Quốc - không chỉ trên biển, đảo - đặc biệt khi thế nước suy yếu hay khi buông lỏng phòng vệ vì nhiều sự cố, chắng hạn như thiên tai, suy sụp kinh tế, bất ổn trị an ở trong nước!
Bài viết phản ánh quan điểm và văn phong của tác giả, thành viên Quỹ Nghiên cứu Biển Đông.

Monday, January 20, 2014

Bài học đắt giá sau bản án dành cho 2 bảo mẫu

Với hành vi sai trái, mỗi bảo mẫu hành hạ trẻ mầm non tại cơ sở giữ trẻ Phương Anh đã phải trả giá bằng bản án 3 năm tù. Thế nhưng điều đọng lại phía sau vụ án là bài học đắt giá về câu chuyện "người chọn nghề, nghề chọn người" đối với công việc mà xã hội rất cần và đặc biệt quan tâm này.
Gần 8h sáng, bị cáo Lê Thị Đông Phương (32 tuổi, chủ cơ sở giữ trẻ mầm non Phương Anh) và Nguyễn Lê Thiên Lý (19 tuổi, nhân viên của Phương) được dẫn ra trước vành móng ngựa.
Vụ án chấn động dư luận
Đứng trước vành móng ngựa, trước những tiếng hô hào, ánh mắt xăm xoi, phẫn nộ của người dự khán, các bị cáo không một lần dám ngoảnh mặt nhìn lại phía sau lưng, gương mặt cúi gằm. Cách đây hơn 1 tháng, họ còn là những cô bảo mẫu được các bậc cha mẹ phụ huynh rất kính trọng, tin tưởng gửi con.
Hôm nay mọi sự đã khác, gương mặt Phương và Lý gầy xọp, tiều tụy đi nhiều. Không còn ngẩng cao đầu như mỗi khi đón trẻ từ tay phụ huynh, cả hai bị cáo với ánh mặt sợ sệt, vội cúi xuống khi bất chợt gặp phải ánh nhìn hay nghe phải những lời xỉ vả từ phía người dự khán
Hai bảo mẫu trước vành móng ngựa.
Được gọi lên thẩm tra lý lịch, giọng nói Phương run run. Phương khai từng tốt nghiệp Đại học sư phạm mầm non tại trường Đại học Sài Gòn. Khoảng tháng 9/2012, Phương thuê nhà tại số 18 đường Hiệp Bình, phường Hiệp Bình Phước, quận Thủ Đức, TP.HCM để mở cơ sở mầm non tư thục Phương Anh, nhận giữ trẻ từ 1 đến 4 tuổi.
Do chưa có bằng quản lý nên Phương không được cơ quan chức năng cấp giấy phép hoạt động. Bị kiểm tra, xử phạt hành chính nhiều lần nhưng Phương vẫn duy trì hoạt động. Sau đó còn tuyển thêm Nguyễn Thị Điều và cháu chồng là Nguyễn Lê Thiên Lý vào làm nhân viên cấp dưỡng, nhân viên vệ sinh kiêm bảo mẫu.
Tính đến tháng 12/2013, cơ sở giữ trẻ của Phương có 19 bé theo học. Do bản tính nóng nảy nên mỗi khi các cháu bé lười ăn thường bị Phương và Lý hù dọa, đánh đập, thậm chí bế thốc lên dọa thả vào thùng nước. Những hình ảnh trên đã được người dân ghi lại, báo cơ quan công an, đưa lên mạng internet gây chấn động dư luận.
Có mặt tại tòa, mẹ của bé Trần Hoàng (một trong 4 bé bị bạo hành) còn nguyên xúc động khi nhắc đến hình ảnh của con trong đoạn clip.
Chị cho biết, chị gửi Hoàng vào cơ sở Phương Anh từ tháng 12/2012. Trước đây cháu khỏe mạnh nhưng từ khi đi trẻ thường bị bệnh tiêu hóa, ăn hay ói. Bé sợ ăn, sợ đi học nhưng mẹ không ngờ phía sau biểu hiện của con là câu chuyện đau lòng về những gì con phải chịu mỗi khi tới trường.
Chị đề nghị tòa xét xử nghiêm theo pháp luật. Những phụ huynh còn lại cũng có chung cảm xúc và đề nghị tòa xử theo pháp luật.
Nghe những lời phụ huynh trình bày, Lê Thị Đông Phương và Nguyễn Lê Thiên Lý chỉ biết cúi gằm.
Tại tòa, Phương và Lý đều thành khẩn khai nhận toàn bộ hành vi phạm tội. Giải thích về lý do hoạt động không phép, Phương cho biết do mỗi tháng phải trả chi phí thuê mặt bằng 4 triệu đồng, nếu đợi đến khi học xong bằng quản lý, bị cáo sợ không kham nổi nên vẫn hoạt động, chờ bổ túc hồ sơ sau.
Về lý do bạo hành trẻ, Phương và Lý đều đồng loạt cho rằng do các bé lười ăn, hay bệnh, bị cáo muốn trẻ phải ăn được nhiều nên mới hành động như vậy để hù dọa.
Bài học đau lòng
Không khí phiên tòa từ khi bắt đầu đã vô cùng căng thẳng. Chỉ đến phần thẩm vấn của vị Hội thẩm nhân dân, mọi thứ như chùng xuống.
Nghe Phương trả lời, tòa phân tích: “những đứa trẻ như một trang giấy trắng, nếu được giáo dục tốt sẽ hình thành và hướng trẻ đến những giá trị chân - thiện - mỹ. Còn khi trẻ được giáo dục trong môi trường bạo lực, bé sẽ bị ảnh hưởng nhân cách. Tất cả các sinh viên học khoa sư phạm đều được học điều này.
Trong xã hội, do đặc thù công việc nên hình ảnh người thầy, người cô vốn rất được xã hội tôn vinh. Việc làm của bị cáo đã làm hoen ố hình ảnh đẹp về người cô giáo mầm non”. Nghe những lời nói ấy, bị cáo Phương bật khóc.
Đặc biệt, khi trả lời câu hỏi bị cáo nghĩ gì khi chọn và thi vào ngành sư phạm mầm non, quyết định gắn bó với nó suốt đời, Đông Phương nói:"Dạ, bị cáo nghĩ công việc đó cũng nhẹ nhàng, mình là phụ nữ nếu làm công việc đó thì sáng đi, chiều về còn lại có thời gian chăm sóc gia đình".
Vị Hội thẩm nhân dân bức xúc: Bị cáo phải biết rằng ngành mầm non là ngành thường xuyên tiếp xúc với trẻ, phải có tính kiên trì, biết yêu thương trẻ...Tại sao chỉ vì nghĩ có thời gian chăm sóc gia đình mà bị cáo bước vào nghề này?", Đông Phương cúi đầu im lặng.
Hóa ra một cô giáo mầm non, một bàn tay ươm mầm tương lai cho đất nước lựa chọn nghề, bước vào nghề không phải xuất phát từ khát khao gắn bó, từ lòng yêu nghề, yêu trẻ mà chỉ vì đó là "một công việc nhẹ nhàng, có thời gian chăm sóc gia đình".
Có lẽ, đây mới thực sự là nguyên nhân quan trọng nhất dẫn đến vụ án hôm nay cũng như bao vụ án bạo hành trẻ mầm non khác.
Được nói lời nói sau cùng, Phương và Lý nức nở xin lỗi các bậc phụ huynh, xin lỗi người thân. Bị cáo Phương còn gửi lời xin lỗi đến những thầy cô giáo đã dìu dắt bị cáo, dạy cho bị cáo những bài học nhưng bị cáo vẫn vấp ngã, vẫn phạm sai lầm.
Bị cáo cũng hi vọng những cô giáo mầm non khác nói chung và những người hoạt động trong ngành giáo dục nói chung không lặp lại sai lầm như bị cáo...
Có lẽ bấy nhiêu lời xin lỗi không đủ làm nguôi lòng người dân dự khán. Nghe tòa tuyên phạt mỗi bị cáo 3 năm tù về tội "hành hạ người khác", người dự khán ồ lên, vỗ tay đồng tình.
Bản án 3 năm tù không quá dài so với một đời người nhưng với một nhà giáo, đó là một vấp ngã, một sự trả giá quá đau lòng.
M.Phượng

Điều gì xảy ra nếu Trung Quốc chiếm đảo Thị Tứ ở Trường Sa?

Theo "kịch bản" mà báo Trung Quốc vạch ra, Philippines sẽ gần như không có thời gian để chuẩn bị và đảo Thị Tứ có thể bị chiếm chỉ trong vòng vài giờ.
Việc giới truyền thông Trung Quốc tiết lộ kế hoạch đánh chiếm đảo Thị Tứ thuộc quần đảo Trường Sa của Việt Nam trong năm nay đã khiến dư luận trong khu vực quan tâm, lo ngại. Dưới đây, chúng tôi xin giới thiệu nhận định của GS Carl Thayer, giáo sư danh dự Đại học New South Wales (Australia) về vấn đề này. Bài viết đăng trên tạp chí The Diplomat (Nhật Bản).

Trong bối cảnh căng thẳng dâng cao do quy định khai thác hải sản mới mà Trung Quốc áp đặt lên 60% phần diện tích Biển Đông, một tờ báo mạng Hoa ngữ có tên là Qianzhan đã cho đăng bài viết của một tác giả ẩn danh, trong đó lập luận rằng việc đánh chiếm đảo Thị Tứ (thuộc quần đảo Trường Sa của Việt Nam, hiện đang bị Philippines chiếm đóng trái phép -ND) trong năm nay như là một bước trong kế hoạch dài hạn mở rộng hải quân, tăng cường bành trướng ở Biển Đông.
Bài viết này có lẽ đã không được quốc tế biết đến nếu không có một bài dịch tóm tắt bằng Tiếng Anh xuất hiện trên tờ China Daily Mail ngày 13/01 vừa qua, với tiêu đề: “Trung Quốc và Philippines: Lý do tại sao một trận chiến ở đảo Thị Tứ là không thể tránh khỏi.”
Việc những sĩ quan quân đội về hưu hay những người mang tư tưởng dân tộc cực đoan viết các bài báo về Biển Đông và đe doạ trừng phạt Việt Nam, Philippines vì lý do mà họ đưa ra là "chiếm lãnh hải của Trung Quốc" diễn ra khá thường xuyên. Theo bài viết của Qianzhan thì hải quân Trung Quốc đã lập kế hoạch chi tiết để chiếm Thị Tứ trong năm nay vì tầm quan trọng chiến lược của nó.
Đảo Thị Tứ là đảo lớn thứ nhì trong quần đảo Trường Sa, với diện tích 0,36 kilomet vuông, sau đảo Ba Bình rộng 0,5 kilomet vuông, hiện đang bị Đài Loan chiếm đóng trái phép. Thị Tứ là một đảo san hô, nằm tách biệt ở rìa góc tây bắc của Trường Sa. Kể từ khi chiếm đóng trái phép hòn đảo này, Philippines coi Thị Tứ là một đơn vị hành chính thuộc tỉnh Kalayaan, với dân số gần 200 người. Trên đảo có 1 số công trình, gồm toà thị chính, hội trường, trung tâm y tế, nhà trẻ, nhà máy lọc nước, đài thông tin và đường băng.
Được gọi là sân bay Rancudo, đường băng này dài 1.400m và phục vụ cả máy bay dân sự và quân sự, trong đó có C-130 của không quân Philippines. Tháng 3/2011, tổng tham mưu trưởng quân đội Philippines, Eduardo Oban, thông báo một kế hoạch nâng cấp sân bay này và doanh trại quân đồn trú. Hiện có khoảng 50 lính Philippines đóng tại đây.
Việc chiếm đảo và xây dựng căn cứ hải quân, không quân ở đây sẽ giúp Trung Quốc kiểm soát một phần lớn diện tích Biển Đông. Theo lời tác giả bài báo thì ‘tàu sân bay lớn nhất thế giới hiện nay, USS Gerald Ford, tốn 13 tỷ USD, nhưng chỉ có diện tích 0,026 kilomet vuông. Một căn cứ không quân ở Thị Tứ sẽ có diện tích lớn hơn nhiều, nhưng cũng rẻ hơn nhiều, không thể bị đánh chìm, và có tuổi thọ rất cao”.
Trung Quốc có thể tạo ra sự bất ngờ mang tính chiến lược và đánh chiếm đảo Thị Tứ. Nước này có thể nguỵ trang cuộc hành quân như là một đợt diễn tập tại Biển Đông. Như tháng 3, tháng 4 năm ngoái, Trung Quốc cũng đã cử một hải đội nhỏ ra Biển Đông thao diễn.
Khi hải đội này, bao gồm tàu hỗ trợ đổ bộ Tỉnh Cương Sơn, 2 tàu hộ tống, 1 tàu khu trục mang tên lửa dẫn đường, tới vùng biển quanh Đá Vành Khăn (thuộc quần đảo Trường Sa của Việt Nam, đang bị Trung Quốc chiếm đóng trái phép - ND), truyền hình nhà nước Trung Quốc CCTV đã chiếu cảnh lực lượng thuỷ quân lục chiến của quân đội Trung Quốc trên các tàu đệm khí đổ bộ lên đảo dưới sự yểm trợ của trực thăng được trang bị vũ trang.
Một hải đội của Trung Quốc tương tự như thế này có thể xuất phát với "vỏ bọc" là một cuộc tập trận chiến đấu bình thường, sau đó đột ngột chuyển hướng và tấn công đảo Thị Tứ. Philippines sẽ gần như không có thời gian để chuẩn bị và đảo có thể bị chiếm chỉ trong vòng vài giờ.
Kịch bản này giả định rằng tình báo Mỹ cũng như các phương tiện kĩ thuật quốc gia có liên quan không phát hiện được sự chuẩn bị của Trung Quốc và không kịp hành động để ngăn chặn. Việc Trung Quốc trái phép chiếm đảo Thị Tứ, nếu diễn ra thì nhiều khả năng là sau khi có sự leo thang căng thẳng trong quan hệ giữa Trung Quốc và Philippines hoặc tình hình an ninh trong khu vực xấu đi - đây có thể là một dấu hiệu cho thấy sự thay đổi về chính sách của Trung Quốc. Điều này thường sẽ dẫn đến việc tình báo Mỹ để mắt nhiều hơn tới các hoạt động của không quân và hải quân Trung Quốc.
Việc Trung Quốc chiếm đảo Thị Tứ là một hành động gây chiến. Trong tình thế hiện nay, phía Philippines không thể thực hiện một cuộc phản công. Các tàu khu trục và tàu hộ tống Trung Quốc có thể lập lưới phòng không ngăn chặn máy bay Philippines bay ra từ đảo Palawan, cách đó 480km. Hải quân Phillipines sẽ bị hoàn toàn bị áp đảo. Philippines khi đó sẽ ngay lập tức tham vấn với phía Mỹ, theo như các điều khoản trong Hiệp ước phòng thủ chung, để có hành động thích hợp.
Hậu quả chính trị của cuộc tấn công đánh chiếm đảo Thị Tứ sẽ là một bước lùi lớn đối với hoạt động ngoại giao của Trung Quốc. ASEAN nhiều khả năng sẽ giữ vững lập trường chính trị kiên định của mình và yêu cầu Trung Quốc ngay lập tức rút khỏi đảo. ASEAN cũng có thể nhận được sự ủng hộ từ cộng đồng quốc tế. Hành động xâm lược của Trung Quốc thậm chí có thể được đưa ra thảo luận tại Liên Hợp Quốc. Tuy nhiên Trung Quốc sẽ phủ quyết bất kì cuộc thảo luận nào tại Hội đồng Bảo an.
Việc Trung Quốc đánh chiếm đảo Thị Tứ sẽ khiến các quốc gia đang có tranh chấp lãnh thổ tăng cường các biện pháp phòng thủ tại những đảo mà mình đang quản lý, bao gồm việc tăng cường các chuyến bay tuần tra, diễn tập hải quân, triển khai tàu ngầm. Một số đảo lớn thậm chí có thể được trang bị tên lửa hành trình diệt hạm.
Tuy nhiên, kịch bản được nêu ra trong bài viết trên tờ Qianzhan, cũng giống nhiều bài viết khác của những sĩ quan quân đội Trung Quốc về hưu hay những người mang tư tưởng dân tộc cực đoan, chỉ đề cập đến chiến thắng chớp nhoáng cho Trung Quốc mà không suy xét đến những hậu quả đối với vị thế trên trường quốc tế, thiệt hại về kinh tế của nước này cũng như nguy cơ xung đột quân sự leo thang trong khu vực.
Phát ngôn viên chính thức của Philippines từ chối bình luận về bài viết với lí do nó không phải là thông tin chính thức và không kiểm chứng được. Truyền thông Trung Quốc cũng đã bác bỏ tính xác thực của bài báo.
Theo TRÍ THỨC TRẺ

Sunday, January 19, 2014

Tuyên 30 án tử hình cho đường dây buôn hơn 5.000 bánh heroin

Sáng 20/1, Tòa án Nhân dân tỉnh Quảng Ninh đã tuyên án tử hình cho 30 bị cáo, mức án chung thân cho 13 bị cáo trong vụ án vận chuyển, mua bán trái phép hơn 5.000 bánh heroin và hàng ngàn viên ma tuý các loại. 
Cùng với đó, Tòa án Nhân dân tỉnh Quảng Ninh cũng tiến hành tuyên án các tội danh liên quan trong vụ án như làm giả tài liệu của cơ quan tổ chức, Giả mạo trong công tác, Tàng trữ trái phép vũ khí quân dụng, Kinh doanh trái phép, Không tố giác tội phạm, Đưa hối lộ và Làm môi giới hối lộ...với mức án từ cảnh cáo đến 20 năm tù.

Ngoài ra, tòa án còn yêu cầu các bị cáo phải nộp lại khoản tiền lợi nhuận do làm ăn phi pháp để xung công quỹ (từ 10 triệu cho đến 10 tỷ đồng).

Theo cáo trạng số 189/KSĐT, ngày 18/11/2013 của Viện Kiểm sát nhân dân tỉnh Quảng Ninh, vụ án được chia thành 4 đường dây vận chuyển trái phép chất ma túy, có sự tổ chức, tham gia của 89 bị can.

Cụ thể, đường dây thứ nhất do Sa Văn Cầu hiện trốn truy nã tại Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Lào cầm đầu, cùng đồng phạm mua bán ma tuý heroin, ma tuý dạng tinh thể đá và ma tuý tổng hợp dạng viên nén từ Lào về Việt Nam và sang Trung Quốc.
Các bị cáo tại phiên xét xử (Nguồn: TTXVN)
Đường dây thứ hai do bị cáo Nguyễn Hùng Dũng và Sồng A Lâu (tức Lau) cầm đầu; các đối tượng trong đường dây này đã thực hiện hành vi mua bán ma tuý heroin, ma tuý tổng hợp dạng viên nén và ma tuý dạng tinh thể đá từ Lào về Việt Nam và sang Trung Quốc.

Đường dây thứ ba, mua bán ma tuý heroin từ Việt Nam sang Trung Quốc do Nguyễn Thanh Tuân cùng vợ là Vũ Thị Thanh Huyền.

Đường dây thứ tư do Nguyễn Thị Hoàn, Nguyễn Ngọc Đoan (tức Lan) cầm đầu mua bán trái phép ma tuý heroin từ Việt Nam sang Trung Quốc.

Các đường dây này hoạt động theo mô hình chia cấp “đại lý” (cấp 1 và cấp 2) để phân phối ma túy ra các tỉnh, thành trong nước và sang Lào, Trung Quốc.

Đây là vụ án mua bán, vận chuyển ma tuý xuyên quốc gia với số lượng đặc biệt lớn, nhiều chủng loại ma túy khác nhau từ Lào qua Việt Nam sang Trung Quốc và ngược lại. 

Thủ đoạn phạm tội rất tinh vi, có sự câu kết chặt chẽ giữa các đối tượng trong nước và người nước ngoài. Tính chất hành vi phạm tội đặc biệt nguy hiểm, sử dụng nhiều loại vũ khí quân dụng và sẵn sàng chống trả khi bị phát hiện.
(Theo VietNamplus)

Thursday, January 16, 2014

Ba đại gia bất động sản hội ngộ trong tù

Năm 2013 là năm có nhiều đại gia địa ốc bị “ngã ngựa”, phá sản, thậm chí lâm vào vòng lao lý nhất.

Huỳnh Thị Huyền Như

Vụ án Huỳnh Thị Huyền Như chiếm đoạt gần 4.000 tỷ đồng đang xôn xao dư luận trong những ngày gần đây. Nguyên nhân khiến Huyền Như phải chiếm đoạt số tiền lớn như vậy cũng có nguồn gốc từ bất động sản.

Mấy năm trước, khi nền kinh tế còn sôi động, giữa lúc thị trường bất động sản hưng thịnh nhất, Huyền Như cũng theo chân các đại gia lao vào đầu tư bất động sản. Chỉ trong một thời gian ngắn, lợi nhuận mà bất động sản mang lại vô cùng to lớn, nó như một quả bóng được bơn đầy hơi. Thừa thắng xông lên, Huyền Như dồn hết tâm sức vào canh bạc này.

Huyền Như tại tòa

Để có tiền đầu tư năm 2007, Huyền Như vay trên 200 tỉ đồng của nhiều ngân hàng, tổ chức, cá nhân với lãi suất cao và lao vào mua cổ phiếu, kinh doanh bất động sản tại TP.HCM, Đà Nẵng, Bà Rịa - Vũng Tàu, Đà Lạt, Quảng Nam, An Giang. Nhưng khi bong bóng bất động sản bắt đầu đỗ vỡ thì Huyền Như cũng chịu ảnh hưởng không nhỏ, vì là một tay không chuyên nên không có kinh nghiệm xử lý.

Vì thế sau một thời gian làm mưa làm gió, chuyện làm ăn của Huỳnh Thị Huyền Như bắt đầu gặp khó vào năm 2009 - 2010, khi thị trường lao dốc, bất động sản ảm đạm, vài chục lô đất (một lô cả chục căn) của Huyền Như đắp chiếu không bán được, trong khi tiền lãi phải trả đều đặn khiến Như đuối sức, lấy phần này đắp phần kia.

Chính sách siết tín dụng, thắt chặt tiền tệ khiến ngân hàng tạo sức ép với các khoản cho vay, càng đẩy Như khốn đốn hơn.

Cùng đường do làm ăn thua lỗ và hàng ngày phải trả lãi xuất cao, năm 2010, Huỳnh Thị Huyền Như gần như mất khả năng thanh toán.

Bị đẩy vào đường cùng Huyền Như phải xoay xở đủ kiểu đề kiếm tiền trả nợ. Để đối phó, từ tháng 3/2010 – 9/2011, lấy danh nghĩa huy động vốn cho VietinBank, Huỳnh Thị Huyền Như đã làm giả 8 con dấu của ngân hàng này, 7 công ty đồng thời làm giả tài liệu của nhiều đơn vị, cá nhân để lừa đảo hơn 3.900 tỉ đồng.

Nguyễn Hoàng Long - Chủ tịch Vina Megastar

Đầu tháng 7/2013, dư luận xôn xao với thông tin ông Nguyễn Hoàng Long, Chủ tịch CTCP Tập đoàn Megastar bị cơ quan cảnh sát điều tra khởi tố và bắt tạm giam vì hành vi "lừa đảo, chiếm đoạt tài sản".

Ông Long bị bắt để điều tra về hành vi lừa đảo, chiếm đoạt hàng chục đến hàng trăm tỷ đồng của đối tác, khách hàng,…không thể thanh toán. Vinamega Star do ông Nguyễn Hoàng Long làm chủ tịch được thành lập vào 8/2001, khi đó ngành nghề chính là kinh doanh cơ khí và sắt thép.

Đại gia Long với những dự án dang dở.

Sau hơn 10 năm tham gia vào lĩnh vực công nghiệp nặng với các công ty được thành lập như Megastar E&C, Megastar Steel Trading, Megastar Energy,…hoạt động ở các tỉnh, thành phía Bắc. Đến 2008, doanh thu của tập đoàn này lên đến hơn 1800 tỷ.

Trên con đường thành công của mình, khi thấy thị trường bất động sản "ngon ăn" vào những năm 2008, ông Long bắt đầu bước chân sang kinh doanh BĐS với thương hiệu Megastar Land.

Hàng chục dự án đã được lập để triển khai, trong đó đa phần ở Hà Nội như chung cư 409 - Lĩnh Nam (quận Hoàng Mai, Hà Nội), Dự án cao ốc Hesco Văn Quán (quận Hà Đông, Hà Nội), chung cư Megastar Xuân Đỉnh,…

Bắt đầu cuối 2010, Vinamegastar Land đã huy động vốn từ các đối tác, khách hàng để đầu tư vào dự án, số tiền lên đến cả nghìn tỷ đồng.

Lo ngại về năng lực tài chính của chủ đầu tư, từ cuối năm 2011, rất nhiều nhà đầu tư, khách hàng đã tập trung thành nhóm để tìm cách đòi lại vốn mình đã góp vào dự án, nhưng gần như rất khó thực hiện.

Cho đến thời điểm này, khi ông Nguyễn Hoàng Long bị bắt, số phận của dự án và hàng trăm khách hàng không biết đi về đâu.

Nguyễn Văn Tuẫn, nguyên Tổng Giám đốc dự án B5 Cầu Diễn

Sau khi thông tin ông Nguyễn Hoàng Long bị bắt chưa nguôi, thì thị trường lại rúng động khi có tin một Tổng Giám đốc dự án BĐS khác bị bắt vào hồi tháng 9/2013.

Cơ quan cảnh sát điều tra C46 Bộ Công an đã thực hiện khởi tố vụ án, khởi tố bị can, bắt tạm giam 4 tháng với ông Nguyễn Văn Tuẫn - nguyên chủ tịch HĐQT kiêm Tổng giám đốc công ty TNHH MTV Xuất nhập khẩu và Đầu tư xây dựng phát triển Hà Nội về hành vi cố ý làm trái nguyên tắc quản lý kinh tế của nhà nước gây hậu quả nghiêm trọng.

Vụ việc liên quan tới dự án khu chung cư cao tầng B5 Cầu Diễn - khu đô thị Thành phố giao lưu (huyện Từ Liêm, Hà Nội) với tổng số tiền là hơn 100 tỷ đồng

Ông Tuẫn khi còn đương nhiệm đã ký hợp đồng hợp tác đầu tư với với Công ty Cổ phần Tập đoàn Đầu tư Xây dựng Nhà đất - Housing Group, do bà Châu Thị Thu Nga làm TGĐ. Tỷ lệ góp vốn 40-60 (trong đó, Công ty Xuất nhập khẩu và Xây dựng Nông lâm nghiệp góp 40%, Công ty cổ phần đầu tư xây dựng Nhà đất góp 60%).

Sau khi hợp tác đầu tư, chủ dự án đã tiến hành huy động vốn cho dự án với khách hàng cá nhân cách đây khoảng 4 năm về trước, khoảng 30% giá trị căn hộ. Tuy nhiên số tiền trên đã không được dùng vào dự án mà bị ông Tuẫn sử dụng vào việc khác. Cho đến thời điểm hiện tại, dự án vẫn chỉ là bãi đất trống.

(Theo VTC)

Vén màn sự thật ở thủ phủ mại dâm của thế giới

Với gần 400.000 lao động tình dục sống nhờ nhu cầu xác thịt của hàng triệu đàn ông mỗi ngày, Đức hiện được coi là thủ phủ mại dâm của thế giới.

Các nhà thổ ở nước này cung cấp đủ loại dịch vụ mại dâm, từ hợp đồng trọn gói, "đi tàu nhanh" đến phục vụ tình dục tập thể cùng lúc.

Sự bùng nổ mại dâm bắt đầu từ năm 2002, khi một đạo luật được chính phủ liên minh Đức thông qua, cho phép mại dâm trở thành một nghề nhằm nâng cao vị thế xã hội của các lao động tình dục.


Mặt trái của luật này là khiến cho phụ nữ bán dâm bị bóc lột ngày càng nhiều hơn. Ước tính, các nạn nhân bị buôn bán tình dục ở Đức tăng từ 9.870 người năm 2001 tới 11.080 người năm 2002 và 12.350 năm 2003.

Berlin hiện có khoảng 500 nhà thổ. Ở phần còn lại của nước Đức, con số này vào khoảng 3.000.

Ở thành phố Humburg, khách mua dâm thậm chí không cần phải đến tận phố Reeperbahn nơi để kiếm gái làng chơi. Còn nhà thổ Pascha ở Cologne có thể phục vụ 800 đàn ông mỗi ngày.


Tòa nhà 12 tầng này mở cửa 24/24 và là lầu xanh lớn nhất ở Đức, với 126 phòng cùng nhà hàng, hiệu làm đẹp, cửa hàng quần áo, giặt là tự động và hộp đêm. Có khoảng 150 "chân dài" làm việc ở đây, được hỗ trợ bởi 90 nhân viên. Có cả một sàn chuyên cung cấp các dịch vụ chuyển giới.

Mỗi ngày, hơn 1 triệu đàn ông ở Đức tới tìm thú vui nơi các lao động tình dục mà hầu hết đến từ các nước láng giềng nghèo hơn như Romania và Ukraine. Nước này còn là điểm đến hàng đầu của các tour du lịch tình dục dành cho nam giới.

Tính tổng cộng, ngành công nghiệp tình dục Đức thu về khoảng 17,7 tỷ USD mỗi năm.  









Thanh Hảo (Theo IndiaTV, SHM)

Muôn mặt mạng xã hội

Với sự dễ dàng cất tiếng, muốn ẩn danh cũng được, nêu rõ danh tính cũng hay, ai nấy đều tưởng sẽ có một không khí tranh luận sôi nổi, thẳng thắn trên các mạng xã hội khi các ý tưởng sẽ có cơ hội cọ xát, trao qua đổi lại và cuối cùng ý tưởng nào thuyết phục nhất sẽ chiến thắng!
Không hề - trái ngược với trông đợi của nhiều người, Internet nói chung, các diễn đàn và các mạng xã hội nói riêng là môi trường thuận lợi cho tâm lý đám đông khi con người ta thấy an toàn hơn khi nấp sau đám đông, hùa theo đám đông một cách vô thức. Lúc đó sự tỉnh táo phải nhường bước cho làn sóng bầy đàn, cuốn phăng mọi lý trí lại dễ chao qua đảo về, bất kể chân lý. Dĩ nhiên bức tranh này đúng với đa số chứ không phải đúng với tất cả.

Dân chủ trên mạng? – Đừng hòng!

Lúc Justine Sacco, giám đốc truyền thông của hãng InterActiveCorp gởi một tin nhắn dạng tweet: “Sắp đi châu Phi. Hy vọng tớ không bị dính AIDS. Đùa thôi. Tớ da trắng mà!” rồi lên máy bay, cô ta không ngờ mẩu tin này làm cô mất việc và quan trọng hơn bị “lăng trì” trên cộng đồng mạng. Sự phẫn nộ của dân trên mạng vì câu nói mang tính phân biệt chủng tộc, kỳ thị, ngu ngốc này thật dữ dội, Sacco và người thân của cô bị đe dọa, ngay cả bất kỳ người nào chỉ cần nói, chuyện đâu có gì mà ầm ĩ là bị ném đá tơi bời. Những lời chửi bới kiểu ả này đáng bị tra tấn, bắn bỏ và cho người bị AIDS hiếp đến chết lan rộng suốt cả tuần lễ sau đó. Câu nói của Sacco đáng bị chê trách nhưng cái không khí đòi “xử” của đám đông cũng ghê rợn không kém và ghê rợn hơn, đó là phản ứng thường thấy trên mạng.


Thông thường con đường hình thành nên một tâm lý đám đông sẽ như thế này: thoạt tiên trước một vấn đề gây tranh luận nào đó, sẽ có những ý kiến khác nhau nhưng chủ nhân của ý kiến nguyên thủy sẽ dùng quyền “ngăn chận” (block) hay “hủy kết bạn” (unfriend) những người phản đối. Dần dà quanh anh ta sẽ chỉ còn những người cùng ý kiến nhưng anh ta sẽ lầm tưởng ý kiến của anh ta được mọi người chấp nhận, tán đồng. Ảo tưởng này sẽ ngày càng lớn dần, tạo ra những thái cực – hoặc theo ta, hoặc đi chỗ khác chơi. Tình trạng tạo ra màng lọc “kiểm duyệt” kiểu như thế sẽ không còn chỗ cho những tranh luận tỉnh táo, những trao đổi sòng phẳng nữa. Đám đông tiền hô hậu ủng như thế sẽ tạo ra tâm lý ngại nói khác mọi người vì không ai muốn chuốc vào mình sự phiền toán bị chỉ trích dù trên không gian ảo. Thế là hoặc họ bỏ đi để tụ tập với nhóm mình có nhiều điểm chung hoặc im lặng theo cách đồng thuận ngầm. Ngay cả khi ở trong nhóm có điểm chung, họ cũng dần dà không lên tiếng phản đối những điểm dị biệt còn sót lại để được chấp nhận ở trong nhóm. Hi vọng gì trong một bầu không khí như vậy?

Một trong những đặc điểm của nền giáo dục hiện đại là tập cho con người có thói quen tò mò, quan sát, nhận định đúng sai với đầu óc phê phán. Người có học không bao giờ dễ dãi chấp nhận mọi chuyện được trình ra cho họ mà phải sàng lọc, phán đoán với tư duy độc lập. Đáng tiếc tình hình bầy đàn trên các mạng xã hội làm mai một kỉ năng này đến nỗi con người ngày càng lười suy nghĩ, sẵn sàng ăn thức ăn nấu sẵn theo nghĩa bóng. Họ không thèm kiểm chứng thông tin, không thèm suy nghĩ xem lập luận được đưa ra có lô-gich không, có thuyết phục không. Các câu nhận xét hà dùa ăn theo ngày càng phổ biến.

Có lẽ ai cũng biết văn hóa là những giá trị, thái độ và hành vi giao tiếp được đa số thành viên của một nhóm người cùng chia sẻ và phân định nhóm này với nhóm khác. Con đường hình thành một nét văn hóa mới là con đường chia sẻ những giá trị được chấp nhận rộng rãi. Vì vậy cái đáng lo là hiện tượng bầy đàn trên mạng dần dà sẽ được chấp nhận rộng rãi, trở thành một giá trị văn hóa thì nó sẽ tác động ngược trở lại các thế hệ sau này.

Nhìn từ phía người bị đám đông “lăng trì” trên mạng xã hội, có thể họ đáng bị phê phán, chê trách nhưng chắc chắn không phải tất cả đều đáng bị “xử tử”. Nhưng trong đa phần trường hợp, họ sẽ biến mất, không còn dấu vết. Các tài khoản Facebook, Twitter, blogs... dễ dàng tan vào khoảng trống hư vô – và như thế nó tương đương với án “xử tử hình” một con người ảo.

Nhìn từ góc độ xã hội, tác động của tâm lý đám đông lên ứng xử của tòa án, chính quyền, công luận và báo chí là có thật, rất thật nữa là đằng khác. Đã có những trường hợp án xử nặng hơn vì sức ép từ đám đông trên mạng xã hội; nhân viên bị sa thải; doanh nghiệp phải cho người điều hành từ chức – tất cả để xoa dịu đám đông ảo. Điều lạ là một khi nhân danh công lý, từng cá nhân trong đám đông ảo đó có thể có những hành vi quá khích gấp bội lần hành vi đang bị lên án nhưng không ai xem đó là chuyện quan trọng cả.

Ứng xử thế nào?

Với một bối cảnh như thế, doanh nghiệp nên ứng xử như thế nào một khi tên tuổi họ được nhắc đến trên mạng xã hội? Rất dễ chứng kiến một công ty tên tuổi bỗng một hôm bị một khách hàng không hài lòng chê bai, rồi bạn bè của khách hàng này mỗi người một chi tiết, tất cả hùa vào, tạo một luồng dư luận không hay ho gì về công ty đó.

Thiết nghĩ phản ứng đầu tiên là phân biệt cuộc sống thật và cuộc sống ảo. Câu chuyện đang diễn ra trên mạng xã hội thì nên gói gọn nó trên mạng xã hội, không nên sử dụng báo chí chính thống để phân bua, giải thích làm gì. Doanh nghiệp nên có sẵn sự hiện diện trên mạng xã hội và lúc này là lúc sử dụng sự hiện diện đó. Có thể dùng mạng lưới của chính mình trên mạng xã hội để đối phó, đáp trả các cáo buộc sai lệch nhưng nên giữ thái độ “trên cơ” – có nghĩa không đôi co tiểu tiết, có thông điệp rõ ràng và bám vào thông điệp đó, không nhảy qua tình tiết mới làm rối tung mọi chuyện lên.

Với công ty lớn, nên có nhân viên chuyên trách theo dõi thông tin trên các mạng xã hội lớn. Bởi phản ứng nhanh khi dư luận chưa lan rộng lúc nào cũng có hiệu quả hơn là đối phó khi chuyện đã như đám cháy rừng. Trái với thế giới thật, không nên đe dọa sử dụng luật sư hay luật pháp trên không gian ảo mà nên duy trì một óc khôi hài nhẹ nhàng, thậm chí dùng cách đồng tình để dập tắt những đòn tấn công dồn dập.



Quan trọng nhất là phải hiểu quy mô của vấn đề. Với nhân viên được giao để theo dõi một mảng hoạt động nào đó, anh ta rất dễ nhầm tưởng cả thế giới đang dồn mắt vào câu chuyện liên quan đến công ty của anh. Thực tế, thế giới ảo rộng mênh mông, mọi người có những mối quan tâm rất rộng, bước ra khỏi vòng ảnh hưởng mà công ty đang dính vào, người nhân viên có thể rất ngạc nhiên khi biết hầu như chẳng ai quan tâm. Thế mới gọi là thế giới ảo!

(Theo NVP)

NVO